Thursday 13 September 2018

Tạp chí sông hương: Bố thí, hành thiện giúp người, chung cuộc ai mới đích thực là người được lợi lợi?


Theo tạp chí sông hương, kỳ thực, nhắc là hành thiện giúp người nhưng trên thực tại là chúng ta đang gieo mầm phúc đức cho chính bản thân mình. Câu chuyện về người anh em của tôn nhái Mục Kiền Liên sẽ giúp bạn mường tượng rõ hơn, theo tạp chí Sông Hương. Có thể tìm hiểu thêm tạp chí Sông Hương tại https://www.dkn.tv/suc-khoe/su-tai-sinh-ky-dieu-cua-vi-bac-si-tien-si-truong-khoa-tim-mach-benh-vien-cho-ray.html 



Theo tạp chí sông hương,Mục Kiền Liên và Xá Lợi Phất trước lúc quy y Phật Thích Ca là hai người bạn rẻ của nhau, đều là môn sinh của thầy Sanjaya. Sau này 2 người với duyên biết được Phật Thích Ca nên cùng quy y và theo nâng cao đoàn tu luyện. Xá Lợi Phất trở nên một trong mười đại đồ đệ lý tưởng nhất của Phật Thích Ca, còn Mục Kiền Liên lại trở nên môn đệ mang thần thông đệ nhất.

Sau này, Mục Kiền Liên ko chỉ giúp Phật Thích Ca hóa độ 500 quỷ đói mà còn giúp hiền đệ của chính mình. Bấy giờ, mang rộng rãi người nghe lời Phật dạy, cũng hành đức bố thí nhưng lâu ngày chẳng thể nhìn thấy được hồi báo trước mắt mà đem lòng chán nản, buông bỏ niềm tin hành thiện tích đức của mình.

Hiền đệ của tôn giả Mục Kiền Liên cũng là 1 trong những người chậm tiến độ. Ông đã tích luỹ được tài sản khổng lồ, no đủ lừng danh cả vương quốc. Nhưng người này lại rất hà luôn tiện, chẳng chịu bố thí chút gì cho ai, tiền bạc kim ngân đều cho vào kho chứa giữ. Tuy đã phong lưu khắp vùng nhưng số gia tư chậm triển khai vẫn ko đủ thỏa mãn lòng tham của ông. Ông vẫn muốn tài sản của mình phải càng ngày càng đa dạng hơn nữa.

Sau lúc biết rõ sự tình, Mục Kiền Liên đã tới nhà người anh em của mình để nghĩ phương pháp hóa độ. Ngài nói: “Này hiền đệ, đối sở hữu vấn đề ăn mặc, đệ không hề là người cầu kỳ, muốn sơn hào hải vị, muốn áo gấm quần nhung gì. Vậy hà tất đệ phải cực khổ kiếm đa dạng tiền như vậy?”. Giới hạn lại một tí, Mục Kiền Liên ôn tồn giảng tiếp: “Đệ nên biết, một người với càng nhiều tiền, càng đa dạng tăm tiếng thì hiểm nguy cũng càng đáng sợ hơn”.


Sau lúc Mục Kiền Liên hỏi tương tự, người anh em của ngài cảm thấy lòng đầy nghi hoặc: “Vô lý, tiền càng đa dạng, khiến cho việc càng dễ, sao lại mang nguy hiểm gì được?”.

Tôn nhái bèn giảng giải: “Hiền đệ biết không, khi đệ có tiền ai cũng muốn tiếp cận đệ. Giang hồ đạo tặc to nhỏ đều muốn chiếm lấy, thế không hề đêm ngày đều khiến cho khổ đệ hay sao? Có rộng rãi tiền thì những tham quan kia cũng sẽ sắm đệ gây phiền phức. Họ chỉ cần tùy một thể gán cho đệ 1 loại tội, lúc ngừng thi côngĐây đệ với chịu được không? Đệ đừng cho rằng nhà đệ tường kho chắc chắn, khóa đồng cửa sắt, chỉ cần một trận lũ quét, một cơn hỏa hoán vị thì đông đảo của cải của đệ đều không thể bảo toàn. Hơn nữa đa số phú hộ bạc vàng đầy kho nhưng con cháu đời sau đều lụn bại không thể nên người. Con cháu được được hưởng gia bản để lại, không biết được sự cực khổ của tiên nhân khi kiếm được đồng tiền nên ăn chơi vô độ, bài bạc tửu sắc quá đà, ko lâu sau cũng sẽ tán gia bại sản, thân tàn danh liệt. Đệ nghĩ xem các điều này không hề quá nghiêm trọng hay sao?

Hiền đệ, đệ lao tâm khổ tứ kiếm cho thật nhiều tiền nhưng lại không thể giữ được mãi mãi cho riêng mình. Hơn nữa giờ đây đệ tuổi đã trung tuần, người ta trước sau cũng phải chết, tới khi lâm chung 1 đồng đệ cũng chẳng thể có theo. Thứ mà đệ với thể mang theo được chậm tiến độ chỉ là dục vẳng, lòng tham và nghiệp lực mà mình tạo nên. Nó sẽ theo đệ như hình sở hữu bóng, làm đệ phải chịu cảnh đọa đày trong tương lai. Lúc chậm triển khai đệ có ăn năn cũng chẳng kịp nữa rồi. Vậy nên huynh nhắc lúc đệ còn sống, còn khỏe mạnh thì hãy làm rộng rãi việc thiện, trợ giúp người nghèo, bố thí tiền bạc. Chậm tiến độ cũng chính là đệ gieo cây nhân, trồng hạt đức trên mảnh ruộng phúc của mình. Giả dụ đệ với thể nghe lời huynh đề cập thì sau này ắt cũng sẽ được phúc báo vô lượng”.

Sau khi được huynh trưởng thuyết đạo tỏ tường, người anh em của tôn fake Mục Kiền Liên ngộ ra được phần nào chân lý, bèn cho mở kho cứu tế giúp người. Ngoài ra vì ko hiểu được hết hàm nghĩa các lời huynh trưởng của mình nhắc nên một mặt mở kho cứu người, 1 mặt ông ta lại cho người đi xây dựng một nhà kho khác chắc chắn và lớn to hơn trước. Ông ta tưởng rằng mình bỏ tiền ra bố thí sẽ được đền đáp phổ biến hơn nên định bụng 1 năm sau mình sẽ mang được phổ biến tiền nong kim ngân để cất ở nhà kho mới này hơn nữa.

Ông ta tưởng rằng mình bỏ tiền ra bố thí sẽ được đền đáp phổ thông hơn nên định bụng 1 năm sau mình sẽ sở hữu được đa dạng tiền nong kim ngân để đựng ở nhà kho mới này hơn nữa.

Theo tạp chí sông hương,1 năm sau, khi kho bạc trong kho nhà cũ không còn, ông vội vàng chạy tới nhà kho mới mở cửa ra, chắc mẩm sẽ nhận được kho vàng bạc kim ngân. Nhưng thương ôi, lúc mở cửa kho mới ra, tất cả đều trống ko, một đồng cũng chẳng có. Ông ta thất vẳng tràn ngập, số đông gia tài đều đã bố thí hết rồi nhưng giờ đây chẳng thu được chút lợi lộc gì hồi đáp. Mới 1 năm trước, vẫn còn là một đại phú gia giàu có hiển hách mà giờ đây phần lớn trắng tay, thành một kẻ nghèo túng. Anh ta nghĩ đến nghĩ lui, nghĩ rằng huynh trưởng đã lường gạt mình nên tức giận tới lâm trọng bệnh.

Theo tạp chí sông hương, Mục Kiền Liên trong khi đả tọa, chuẩn y Thần lực của mình thấy được mọi việc nên ngay tức thì đến nơi an ủi: “Những phúc báo mà đệ làm ngừng thi côngĐây là ko gì mang thể so sánh. Ví như những phúc báo này mà có hình mang tướng thì cả trời cao này cũng chẳng thể dung nạp, chỉ nuối tiếc nay đôi mắt phàm nhân của đệ chẳng thể thấy được. Hiện giờ ta sẽ dẫn đệ đến một nơi để cho đệ nhận ra 1 phần phúc báo nhỏ bé của mình như thế nào nhé”.

Từ khóa: tap chi Song Huong. Có thể tìm hiểu thêm tap chi Song Huong tại https://www.dkn.tv/suc-khoe/su-tai-sinh-ky-dieu-cua-vi-bac-si-tien-si-truong-khoa-tim-mach-benh-vien-cho-ray.html

Friday 2 February 2018

Chúng Ta Hãy Cùng Phân Tích Nh���ng Thế Ngoại Cao Nhân Tại Tác Phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa

"Tam Quốc Diễn Nghĩa" là bộ tiểu tuyết đầu tiên thuộc thể loại chương, hồi của Trung Quốc. phần nhiều tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa xoay loanh quanh chữ "Nghĩa" và trận chiến phân chia quyền lực của ba thế lực phong kiến Ngụy, Thục và Ngô, với ba người đứng đầu là Tào túa, Lưu Bị và Tôn Quyền.



Tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa biểu thị sinh động những biến đổi lịch sử trong khoảng cuối thời Đông Hán tới quá trình đầu Tây Tấn. Tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa biểu thị thành công và khiến cho nổi bật được "sự nhân nghĩa" của Lưu Bị, "sự gian xảo" của Tào toá, "sự trung nghĩa" của Quan Vũ, "sự dũng mãnh" của Trương Phi, "đa mưu túc trí" của Gia Cát Lượng, "sự ganh ghét đố kỵ" của du ngoạn, "vì ích lợi đại cục" của Tôn Quyền và "sự thiếu quyết đoán" của Viên Thiệu.

bên cạnh đó trong bộ tiểu thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa này cũng có một số nhân vật, cao nhân vì "chán ghét" danh lợi thiên hạ mà sống ẩn cư nơi núi sâu rừng già cũng được hiển lộ ra. Dưới đây là eight vị cao nhân vừa kỳ bí, vừa tài ba trong Tam Quốc Diễn Nghĩa.

một. Quản Lộ

Ông là thuật sĩ nước Ngụy thời Tam quốc, tự là Công Minh, người Bình Nguyên (Bình Nguyên, Sơn Đông ngày nay). Năm 8, 9 tuổi, luôn thích ngước đầu Quan sát các ngôi sao trên bầu trời. Sau lúc trưởng thành, ông thông thạo "Chu Dịch", giỏi về bói toán, tướng thuật, học tiếng nói của loài chim. tương truyền rằng trong mỗi 1 lời nhắc của ông, đều sâu sắc tựa như "xuất thần nhập hóa".

Quản Lộ là thuật sĩ nổi tiếng trong lịch sử, được trần giới sau tôn sùng và phong là tổ tông của bói toán và xem tướng. Ông đã để lại gần như tác phẩm, trong ngừng thi côngĐây sở hữu "Chu Dịch Thông Linh Quyết","Chu Dịch Thông Linh Yếu Quyết", "Phá Táo Kinh", " Chiêm Ki"… "Tam quốc chí – phương kĩ truyện" đã xếp thuật bói toán của Quản Lộ ngang hàng mang "y thuật của Hoa Đà, thanh nhạc của Đỗ Quỳ, tướng thuật của Chu Kiến Bình, tướng mộng của Chu Tuyên".

Trong "Tam Quốc diễn nghĩa" mang nhắc rằng Quản Lộ đã coi bói cho Tào toá và tiên đoán xác thực về việc xảy ra hỏa hoạn ở hứa hẹn Đô và sẽ mất 1 viên tướng ở núi Định Quân. Về sau, những lời này đều ứng nghiệm.

2. Mạnh Tiết

Trong "7 lần bắt Mạnh Hoạch", Gia Cát Lượng đã được người anh của Man vương Mạnh Hoạch, tự hiệu là "Vạn An ẩn giả" viện trợ. Mạnh Hoạch khởi binh tạo phản, Mạnh Tiết nhiều lần khuyên can, nhưng Mạnh Hoạch quên mất, ông đành phải ẩn cư trong rừng sâu. lúc Gia Cát Lượng dẫn quân chinh phạt, quân sĩ bởi vì uống phải nước sông câm mà bị mất tiếng. Mạnh Tiết đã lấy nước của suối An Lạc giúp Gia Cát Lượng giải trừ kiếp nạn này, lại dạy quân Thục ngậm lá giới diệp vân hương để giảm thiểu độc khí.

Về sau, Gia Cát Lượng muốn tâu với thiên tử về việc lập Mạnh Tiết lên khiến cho vua xứ Nam Man nhưng http://chanhkien.org Mạnh Tiết từ chối. Gia Cát Lượng bèn lấy vàng và tơ lụa ra tặng nhưng Mạnh Tiết vẫn từ chối ko nhận.

3. Hoa Đà

Hoa Đà, tự là Nguyên Hóa, tên thật là cu li, người ở huyện Tiêu, nước Bái thuộc Dự châu ( Hào Châu, tỉnh giấc An Huy ngày nay), là danh y nổi tiếng vào cuối thời Đông Hán. lúc còn nhỏ ông từng du học bên ngoài, nghiên cứu y thuật, ko màng đến đường làm quan. Y thuật của ông thông hiểu, đặc thù là nhiều năm kinh nghiệm về ngoại khoa, được người đời sau xưng tụng là "Thánh thủ ngoại khoa", "ông tổ ngoại khoa". Ông đã phát minh ra "ma phi tán" là mẫu thuốc gây tê tiêu dùng trong giải phẫu được ghi chép sớm nhất trong lịch sử y học toàn cầu. Ông lại phỏng theo động tác của chim thú như : hổ, hươu, gấu, khỉ, chim … mà sáng tác ra "Ngũ Cầm Hi", sở hữu sách thuốc "Thanh Nang Thư".

Trong "Tam Quốc diễn nghĩa", Hoa Đà đã từng trị thương cho Chu Thái bên Đông Ngô, giải độc cho Quan Vũ ở Kinh Châu và đã để lại câu chuyện cạo xương trị độc. Về sau bởi vì chẩn đoán ra trong não của Tào toá sở hữu khối u, cần phải mở não làm phẫu thuật. Tào tháo nghi ngờ cho rằng Hoa Đà mượn cớ để hại mình nên đã tống giam ông vào lao tù. rốt cuộc, Tào tháo đã thật sự bị mắc bệnh chậm tiến độ mà chết.

four. Vu Cát

Vu Cát là đạo sĩ vào cuối thời Đông Hán, người Lang Nha (nay là Giao Nam, Sơn Đông). Trước Đó ông sống ở phía đông, sau chậm tiến độ tới Ngô Hội lập tinh xá đốt hương đọc Đạo thư, chế tạo nước thánh để trị bệnh cho nhân dân, và làm phần nhiều việc rẻ giúp người dân Ngô Hội.

Tiểu bá vương Tôn Sách sau khi nghe thấy vậy thì khôn cùng tức giận, vừa không tin đạo sĩ, phép lạ, vừa sợ ông tụ hội mọi người lại làm cho loạn. Tôn Sách cho rằng: "Loại yêu đạo khiến điều xằng bậy này mang thể mê hoặc người dân, làm cho quân thần không còn tuân theo lễ nghĩa vua tôi, chẳng thể ko giết".

Danh thần Trương Chiêu và mẹ của Tôn Sách đều khuyên không được thịt, nhưng Tôn Sách giận ko kiềm được vẫn lấy cớ huyền hoặc nhân tâm mà ra lệnh chém thịt Vu Cát.

Sau này, mỗi lúc ở trong cung điện, Tôn Sách thường trông thấy Vu Cát trừng mắt nhìn mình, nhưng các binh sĩ đều ko trông thấy. Tôn Sách vì giết Vu Cát nên ngày ngày đều bị sợ hãi, thường xuyên đập phá đồ đoàn trong cung điện. Về sau, Tôn Sách phát bệnh mà chết.

Từ khóa: tam quoc dien nghia.